Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2880



Chương 2880:

“Cảm ơn” Mạc Họa nhận lấy uống một ngụm, ngọt ngào, là vị dâu.

Cậu dường như đặc biệt thích mua vị dâu cho cô.

Mạc Họa trước đây xem qua một .

quyên tạp chí, phía trên đó viết, nếu như một người đàn ông luôn mua ô vị dâu cho bạn, như vậy ở trong mắt người đàn ông đó bạn chính là cô gái vĩnh viễn không lớn lên của anh ấy.

“Lâm Mặc, vừa rồi Vũ Vũ gọi bậy bạ mà thôi, cậu đừng đề ở trong KIÊN “Vừa rồi em ấy gọi cái gì?”

“Anh rễ á.”

Lâm Mặc chậm rãi gợi lên môi đỏ mọng, nở nụ cười.

Cậu cười cái gì?

Khuôn mặt xinh đẹp của Mạc Họa đỏ lên, sao cô cứ cảm giác cậu là cố ý?

Cậu rõ ràng nghe được tiếng “ “anh rễ”

kia của Có Vũ, còn bảo cô lặp lại cho cậu nghe.

Cậu thật đúng là… hư.

Lúc này“ding” một tiếng, điện thoại Mạc Họa vang lên, tin nhắn tới.

Mạc Họa mỏ ra đọc Dương Thanh Đê gỏi tới Bạn Mạc Họa, đừng quên cuộc hẹn sau khi tan học ngày hôm nay của chúng ta đấy nhé.

Cuộc Hẹn đó là đến tiệm sách tổng hợp mua tư liệu cho Lâm Mặc.

Mạc Họa hồi âm Ok.

Lúc này bên tai liền truyền đến tiếng nói trầm thấp từ tính của Lâm Mặc: “Em đang nhắn tin với ai đấy?”

Mạc Họa ngắng đầu, chỉ thấy Lâm Mặc nhìn lướt qua điện thoại, sau đó đưa mắt rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lặng yên quan sát, mang theo vài phần dò xét cùng sắc bén.

Mạc Họa lộp bộp giật mình, bắt kể là mua tư liệu cho cậu, hay là len lén học giỏi toán đề theo kịp cậu, đây đều là bảo mật, phải giâu cậu.

Mạc Họa lúc này giấu điện thoại ra phía sau, sau đó lắc đầu: “Không có gì… tôi đang cùng một người bạn gửi tin nhắn…

Cô rất đơn thuần, không biết nói dối, cô nói dối cậu có thể nhìn ra, cũng tỷ như hiện tại, Lâm Mặc: “Người bạn này là nữ, hay là nam?”

Mạc Họa: NG.

Lâm Mặc nhìn cô, lặng lặng nhìn ba giây.

Ba giây này đối với Mạc Họa mà nói đặc biệt dài dằng dặc và dày vò, dáng vẻ cậu im thít không. nói gì rât nguy hiệm, vôn đã là người lạnh lùng bí hiểm, lúc cậu ấy im lặng nhìn chằm chằm bạn, tựa như tia X quang nhìn xuyên bạn.

Ba giây sau, Lâm Mặc nhêch môi thành đường vòng cung nhàn nhạt, cười như không cười: “Họa Họa, em không nên gạt tôi, hửm?”

Không biệt là cậu quá sắc bén hay là Mạc Họa tự mình chột dạ, cô có cảm giác đã bị xem thấu: “Tôi biết rồi, chúng ta đi đi học thôi!”

Mạc Họa nhanh chóng bỏ chạy.

Nhìn bóng người cô chạy trối chết, ánh mắt Lâm Mặc tối sẳm ám, cậu biết cô đang nói dối.

Lâm Mặc lấy điện thoại của mình ra, ngón tay thon dài gõ thật nhanh trên màn hình, rất nhanh cậu liền đánh Sụp firewall điện thoại Mạc Họa, tin nhắn bên trong điện thoại của cô bắn ra ngoài.

Đàn anh Dương.

Điên thoại của cô xuất hiện một người gọi là ‘đàn anh Dương;, vị đàn anh này hẹn cô sau khi tan học đi mua sách, cô còn đồng ý rồi.

Ban nãy, cô thực sự nói dối.

Cô đang gạt cậu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện