Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ

Chương 191: Nguy cơ của Tô Tiểu Mễ 2



Tô Tiểu Mễ sợ hãi nhìn hai người, cả khuôn mặt lại tản ra hương thơm tình dục.

"Các người không nên tới đây... không nên..." Cô bất an kêu lên, thân thể lại không tự chủ được dừng lại.

"Em gái à... Em thật không muốn tụi anh qua đó sao? Bây giờ em không khó chịu sao? Nơi đó nhột hay không nhột? Có cần tụi anh tới an ủi em không!" Mặt A Lực dâm đãng xoa xoa tay với cô.

"Tới chứ sao... em gái, tới đây này... ông cho em ấm áp, ông nhét đầy chỗ trống không của em, lắp khin khít, mau tới..." Sắc mặt cơ hồ muốn chảy ra nước miếng của A Đào làm cho người ta nhìn sinh chán ghét.

Tay Tô Tiểu Mễ dùng sức ôm mình, hi vọng có thể làm thanh tỉnh mình từ công dụng của thuốc, mà cô chỉ mới vừa đứng lên, còn chưa đi ra một bước, thân thể của cô liền bị bọn họ kéo trở lại.

"Cũng đói khát thế này rồi, em còn muốn chạy trốn?"

"Em gái, đây chính là em không đúng, chẳng lẽ em sợ các đại gia không thỏa mãn được em sao?" Tay A Đào đã không kịp chờ đợi đi kéo quần áo của cô.

"Không cần...Các người cút ngay cho tôi... Không nên đụng vào tôi... Không nên..." Tô Tiểu Mễ ra sức chống cự.

"Vô dụng, em có la nát cổ họng cũng sẽ không có người biết, hiện tại để cho anh tới lấp đầy em..."

Chỉ nghe một tiếng "Xích" vang lên, là thanh âm y phục bị xé rách nát.

Ngay sau đó, truyền đến tiếng A Lực kêu to: "A..."

Nhìn cánh tay bị cắn đỏ của mình, hắn giận đến nâng lên một cái tay, vung lên đánh xuống một cái tát, đánh cho mắt Tô Tiểu Mễ nổ đom đóm.

"Con mẹ nó, ông nể mặt mày lại không muốn, cho mày ngọt không ăn lại muốn đắng, hiện tại tao liền giáo huấn mày một chút, để cho mày nếm thử tư vị bị người luân phiên!"

Đang nói, hắn hất từng cái từng cái y phục của mình ra, thậm chí ngay cả quần đều cởi đi, lộ ra khổng lồ đáng sợ kia.

"Choáng nha, mày nhìn kỹ cho ông, ông có tư cách, mặt cũng đỏ thành ra như vậy, nhìn đồ chơi này có phải nuốt nước miếng hay không? Có phải muốn hay không? Hiện tại ông liền nói cho mày biết, muốn ông, trước dùng miệng phục vụ nó cho tốt, nó thỏa mãn ông thì cho mày!" Hắn lộ ra cười đắc ý và tham lam, nắm khổng lồ của mình đến gần Tô Tiểu Mễ.

Lãnh Tĩnh Thi ở một bên nhìn rất bình tĩnh, cầm máy quay quay, cô nhẹ giọng nói: "A Đào, đi nắm đầu của cô ta, để cho cô ta phục vụ A Lực thật tốt, phục vụ xong hắn rồi sẽ để cho cô ta phục vụ tới anh!"

Quay được hình ảnh cô khẩu giao cho hai người đàn thì đó chính là một chuyện tình làm cho tinh thần người ta vui vẻ cỡ nào. Hình ảnh như vậy truyền lên, cũng đủ làm cho Lâm Khải mở rộng tầm mắt rồi.

A Đào cũng không chút do dự cởi y phục của mình xuống, không đợi Tô Tiểu Mễ có bất kỳ cơ hồi chạy trốn, nắm đầu Tô Tiểu Mễ, cố định vị trí của cô.

A Lực nhướng lông mày ánh mắt gian tà mà cười cười, nắm mấu chốt của mình nhắm ngay miệng Tô Tiểu Mễ, "Em gái ngoan, ăn nó đi, mau, ăn thật ngon, thơm thơm, ngọt ngào, sẽ làm cho em rất vui vẻ!"

Tô Tiểu Mễ nhắm chặt hai mắt và đôi môi, tất cả ủy khuất và tức giận thiêu đốt ở trong lòng của cô, người ghê tởm và chuyện ghê tởm, khiến cho ngực cô khó chịu vô cùng.

"Bà tám thối, há mồm cho tao!" A Lực thấy cô ngậm chặt lại đôi môi, hai mắt phẫn nộ, giơ tay lên hung hăng cho cô một cái tát.

Tay A Đào dùng sức bóp, đôi môi Tô Tiểu Mễ bị ép buộc mở ra, A Lực cầm dị vật của mình liền nhét vào, nhét mạnh đến mức khiến cho đầu Tô Tiểu Mễ choáng váng.

Mà ở phía bên cạnh có tia hồng ngoại thoáng qua, đó chính là Lãnh Tĩnh Thi cầm máy quay hướng về phía Tiểu Mễ quay một màn đặc sắc, khóe miệng của cô lộ ra cười đắc ý.

Tô Tiểu Mễ nhìn cô, trong ánh mắt lộ ra cầu xin tha thứ, hi vọng có thể thả cô ra, mà Lãnh Tĩnh Thi cũng là gương mặt cười, cười đến ngây thơ và đắc ý, thân thể lại không nhúc nhích, thấy cảnh này, cô rất sung sướng.

Tô Tiểu Mễ biết, muốn cho Lãnh Tĩnh Thi thả cô, đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng, nhưng bảo cô vì vậy thỏa hiệp, cô cũng tuyệt không cam tâm.

"Liếm a... Mau liếm...Liếm cho ông thoải mái..." A Lực lớn tiếng kêu lên, mà dị vật của hắn cũng tiến toàn bộ vào trong miệng Tô Tiểu Mễ.

Tô Tiểu Mễ nhắm hai mắt, tự nói với mình nhịn xuống... Nhịn xuống...

Một cái tay của A Đào đã nắm tay Tô Tiểu Mễ, để cho cô khuấy động giúp dị vật của mình.

"Đúng, chính là như vậy... Hai người cực kỳ giỏi, tiếp tục đi...Hiệu quả thật là tốt!" Lãnh Tĩnh Thi nhìn một màn này, Tô Tiểu Mễ lên hình so với những người con gái quay AV kia, quả thật tuyệt không kém.

Nếu như có thể ói, Tô Tiểu Mễ hận không thể ói ra cả nước mật vàng trong bụng, nhưng cô không thể ói, bởi vì trong miệng cô bao quanh thứ ghê tởm, mà trên tay của cô còn nắm một cây ghê tởm.

Cô âm thầm tự nói, nhịn một hồi... Nhịn một hồi là tốt...

Cô tự nói với mình, ra vẻ mình bị buộc tiếp nhận trong phản kháng, sau đó đến quá trình thuốc khiến cho mình tự nhiên tiếp nhận, như vậy là tốt, chỉ có như vậy cô mới có thể làm cho mình có phần năng lực phản kích.

"A... Nha... Quản lý cao cấp thật là có khác, làm cho anh đủ thoải mái đó a... Nha..., lại dùng sức một chút, mạnh hơn một chút..."

"Sướng chết ông rồi...Thoải mái... Thật con mẹ nó thoải mái... Thêm một chút nữa...Sâu hơn một chút... Liếm... Dùng sức liếm... Để cho ông thoải mái một chút... A nha... a..."

Hai người đàn ông đã từ từ buông lỏng cảnh giác, từ từ tiến vào trạng thái thân thể buông lỏng là nhược điểm tiến công tốt nhất của người con gái.

Tô Tiểu Mễ chịu đựng ủy khuất và phẫn hận đầy bụng, nhìn bộ dạng không sai biệt lắm, miệng của cô chợt dùng lực, hung hăng cắn, mà tay của cô, cũng dùng toàn bộ khí lực, dùng sức siết chặt cái trong tay.

"A..." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ

"A..."

Chỉ nghe hai tiếng vô cùng thê thảm vang lên.

Tay Lãnh Tĩnh Thi run lên, trong miệng chửi nhỏ.

"A... Gốc rễ của tôi... A..." Nhìn bảo bối mang theo máu chảy, A Lực đau đến đỏ mắt, rống giận, bản năng nâng lên một cái chân của mình, đạp ngực Tô Tiểu Mễ một cái.

Tô Tiểu Mễ té xuống đất, chợt khạc ra hai cục máu từ trong miệng mình, mùi máu tanh mặc dù là đau đớn cũng không phải là thứ ghê tởm nhất.

"Con nhỏ... đồ chết tiệt... Gái điếm thúi... Dám đả thương ông mày, dám khiến ông không làm đàn ông được, hôm nay tao đây liền khiến mày không làm phụ nữ được... A..." Hắn giống như con sói hung ác, hung hăng căm tức nhìn Tô Tiểu Mễ, nhưng thương thế của hắn đến từ gốc sinh mạng, một cước vừa rồi, đã hao tổn hết khí lực của hắn.

Thương của A Đào cũng không có tốt hơn bao nhiêu, Tô Tiểu Mễ dùng lực hung hăng xuống tay với hắn, đau đến giờ phút này hắn té xuống đất không dậy được, chỉ chờ mình có sức lại mới hung hăng hành hạ bà tám đáng chết kia.

Lãnh Tĩnh Thi ngàn tính vạn tính, nhưng không có tính đến Tô Tiểu Mễ lại có thể biết một chiêu này, mặt của cô càng thêm hung dữ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện