Đại Ca Ta Hảo Soái Ca

Chương 8: Hoàng bá thụy châu



Hầu như lễ hội ta cũng chẳng chú ý gì. Suốt đường về ta luôn im lặng cả đại ca cũng chỉ theo sau lưng ta, còn tỷ tỷ thì cứ trò chuyện cùng cái tên trư ca ca kia, một con đường trải dài ra, cứ bước không ngừng nhưng chẳng xác định được phương hướng đi của mình, chỉ biết đi thẳng lên phía trước.

Đêm nay giấc ngủ của nàng lại bị phá rối, con rắn chết tiệt này thật chẳng biết điều toàn nói xằm nói bậy, ba hoa đủ điều, nhưng bất quá nàng có nó cùng tâm sự và cãi nhau tâm trạng mù tịt như mây đen của nàng cũng giải bày được một chút.

Nhanh chóng 3 cỗ xe ngựa đã lăn bánh đi cả buổi trưa, lúc mặt trời ngã dần xuống thì đã tới kinh thành, kinh thành sầm uất, lại đông người phi thường náo nhiệt là nơi đầy thị phi, xe ngựa cũng dần đi chậm lại. Tiểu phiền phức thông linh với ta

“này tiểu Mạc, ngươi không hồi hộp ư”

Ta vừa ngắm cảnh vừa trả lời “hồi hộp thì sao”

“ta biết ngươi đang hồi hộp mà, lại còn mang tâm bệnh nữa, hắc hắc” hắn là ai sao mà hắn không biết chứ, hắc hắc, đêm lễ hội, tiểu nha đầu này hiện nguyên hình khiến đại ca của tiểu nha đầu này có chút đề phòng tránh xa, hắc hắc.

Nàng thẹn quá hóa giận rầm nhẹ“im, nếu không ta quẳng ngươi cho chó ăn”

Xe ngựa đã dừng, một nha hoàn vội vàng hất màn lên, cười mỉm chi, ta xuống xe thì cũng thấy đại tỷ ta cùng đại ca bước xuống.

Nơi này quả là hoành tráng lại to lớn nữa, thật sự hoang phí đất đai mà, nhưng thật là đẹp, mỗi cái cổng thôi mà cũng làm quá mức xa xỉ, hai bên là tượng sư tử đá mà còn làm bằng cẩm thạch nữa mới đau, giàu cũng đừng nên phí của chứ, hai bên được đề thơ nét bút như rồng bay phượng múa, nhìn vào tấm biển , chà hảo đẹp.

Một lão nhân tóc đã dần ngả sang bạc cùng mười mấy nha hoàn và gia đinh ra chào đón, một bên cung kính khom lưng, một bên vội vàng hầu hạ, xách hành lý vào phủ, xem như nàng được mở rộng tầm mắt đi.

Khi bước vào phủ, quả nhiên nơi này giống như một mê cung vậy, cỏ cây hoa lá sum xuê lại còn to lớn nữa chứ. Tỷ tỷ nàng bỏ đi sự thục nữ, lanh chanh chạy đến chỗ của lão nhân tóc bạc “Lương quản gia, thúc thúc đâu rồi”

Lương quản gia vuốt vuốt râu của mình cung kính nói “tiểu thơ, hiện tại chủ nhân đã ra ngoài, có lẽ mai sẽ quay về”, tiểu thơ tính tình vẫn lanh chanh mà, đi hết nửa tháng mà còn con nít như vậy a.

Tỷ tỷ nàng bĩu môi, nhanh chóng hỏi “thế Thụy Minh biểu ca có trong phủ chứ”

Giọng nói của Lương quản gia có chút ngập ngừng, con mắt đảo liên không ngừng“A, thiếu gia.……, chút nữa sẽ về”

Hoàng Bá Hạo Minh cười nhạt, lắc đầu “khỏi nói lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt”, thật hết cách với biểu đệ này, y hệt phụ thân hắn, cứ thích trêu hoa ghẹo nguyệt.

Một tiểu cô nương khoảng 15 tuổi vừa thấy đại ca ta thì nhanh chóng nở nụ cười hết sức ngây ngô vội vàng tiến lại ôm lấy đại ca ta. “Oa, Minh ca ca, muội hảo nhớ ca ca”.

Đại ca cũng thật kỳ lạ, giọng rất lạnh trả lời “Ân”, hầu như khuôn mặt đã thay đổi một trăm tám mươi độ vậy.

Vị tiểu cô nương bĩu môi còn tỷ tỷ nàng thì đương nhiên khác y chang tiểu hài tử, 2 người vừa gặp nhau thì ôm nhau thắm thiết, cư nhiên còn khóc lóc, nàng bất giác rùng mình, tởm cái hành động đó, thở dài.

Vị tiểu cô nương kia hầu như quen biết ta, nhưng thái độ rất khác, gật đầu cười nhạt là xong, sao ta cứ cảm thấy sao sao ấy nhỉ, kệ đi ta ghét nhất màn chào hỏi đẫm nước mắt.

Ta đi theo bước chân của Lương Quản Gia đến nơi tên , vị quản gia nhanh chóng cười hết sức nhân hậu, mắt tít lại “đây là chỗ ở của tam tiểu thơ a”, vị tam tiểu thơ này nữ phẫn nam trang trong thật anh tuấn, đúng là ở Tuyết Sơn suốt da trắng như tuyết.

“ân, đa tạ”

Chỗ này cũng hảo lớn nha, những cây trúc được gió thổi xào xạc nghe hảo êm tai, nhiều hoa cỏ dại mọc ở đây nữa, một ngọn núi giả mà còn có nước chảy ra nữa, quả nhiên con nhà giàu có khác, nghĩ lại hồi xưa thật tủi thân mà căn chung cư nhỏ chật hẹp, nhưng ta thích hồi xưa hơn, lại cười khổ trong lòng.

Nhanh chân nhanh tay bước vào phòng, cởi hài ra, đi điểm danh với chu công đã rồi từ từ tính.

“……………….”

“cốc, cốc, tiểu thơ……..”

“ưm, ai đó”, ta nhàn nhạt mở chăn ra, đi suốt một ngày đường cơ hồ như muốn gãy xương sống.

Cửa phòng bật ra một tiểu nữ cũng hết sức bình thường, bộ áo nha hoàn màu lam, búi tóc hai bên được cố định bằng một sợi tơ màu lam, trong cũng có vẻ lanh lợi.

“tiểu thơ, nô tỳ tên tiểu Hoa từ nay hầu hạ tiểu thơ”

Nàng bất chi bất giác gãi gãi lưng, bộ dạng hết sức lười biếng, mắt thì nửa nhắm nửa mở “vậy sao, cám ơn”

“tiểu thơ, nô tỳ sẽ xách nước cho tiểu thơ vệ sinh thân thể”, vị tiểu thơ này thật là lười biếng nha.

Nàng quơ quơ tay, nói câu “đa tạ”, có người hầu hạ sao, cũng tốt nhỉ, hoàn cảnh ở đây không tệ, rất thanh nhã lại yên tĩnh nàng hảo thích, nhất là chiếc bình phong đó khắc họa một cuộc đời làm ruộng của những nông nhân, nhìn vào đúng là thoải mái cả tinh thần.

Cửa phòng nàng lại bị bật ra, tỷ tỷ nàng nhanh chóng bước vào mắt trợn lên khuôn mặt méo mó “thiên a, muội coi kìa, trong thật chẳng ra sao”, thật chẳng thục nữ tẹo nào cả.

Nàng “oáp” một cái, nhàn nhạt nói “muội vừa ngủ dậy, có chuyện gì sao”

Tỷ tỷ nàng lắc đầu thở dài “ta đến đây là tính giải thích cho muội một số phấn đề a”, dù sao muội muội cũng xuất sơn, nơi này là đất thị phi không cho muội ấy biết, lỡ sau này muội ấy bị ức hiếp thì sao

“vấn đề gì”

“Vật đổi sao dời, nhưng chỉ có hai gia đình ta là vẫn đứng nhất”

“vật gì đổi, đứng nhất về cái gì???”, chẳng hiểu gì cả, nói thế thì hiểu cái rắm gì, đúng là phí cả thời gian.

Thấy mặt ta ngu ngơ vì ta vừa ngủ dậy mà, tỷ tỷ ta thở dài, đứng lên ngước mặt làm vẻ uyên bác lắm, cái vẻ mặt thật uy nghiêm nếu có thêm chòm râu mọc ở cằm thì đã là một đại học sĩ rồi, giọng nói hùng hùng hổ hổ giải thích.

Nếu sống ở kinh thành này ai mà chẳng biết đến một trong mười thủ phú kinh thành chứ (tức người giàu nhất kinh thành)

1/Hoàng Bá gia của chúng ta thì nội công vừa mất năm ngoái, nội công giao hết quyền cho cha là Hoàng Bá Thuần với đệ đệ tức là thúc bá Hoàng Bá Thuật, bá bá có hai đứa con, đường huynh tên Hoàng Bá Thụy Minh 18t, đường muội thì Hoàng Bá Thụy Châu 15t, còn phu nhân thì chết do khó sinh.

2/Còn bên họ ngoại thì ngoại công mất từ 3 năm trước nhường hết quyền cho đại bá là Huyền Vũ Dạ Mạc , chúng ta còn có thêm đường huynh Huyền Vũ Lăng19t, đường tỷ Huyền Vũ Tuyền 18t nhưng đã đi qua nước Châu Diệm làm vương phi.

3/Thượng Quan Đường có 2 lệnh đường, Thượng Quan Đan Đan 18t, Thượng Quan Đan Phụng 16t. Kinh danh buôn ngành Gạo lớn nhất nước Thần Trường.

4/Âu Nhã Vũ có 2 lệnh đường Âu Nhã Thiên Kỵ 18t, Âu Nhã Linh 15t. Kinh doanh ngàng biển lớn nhất, cùng với ngàng y quán.

5/Mộ Dung Thiên Nhai tức là ca ca của phu nhân Huyền Vũ gia- Mộ Dung Miễn Miễn, có hai lệnh đường, biểu ca Mộ Dung Chi 17t, biểu muội Mộ Dung Thanh Thanh 15t

6/Bạch Cầm Hỷ ở rễ là Huyễn Thừa Mã, nên con được đặt theo họ Bạch có ba lệnh đường Bạch Khánh Trường 18t, Bạch Khánh Kỳ17t, Bạch Khánh Nguyệt16t.

Đệ nhất môn phái: Tuyết Sơn, Thiên Cơ Các, Minh Gíao, Hàng Lâm Phái, Ngũ Đạm Cung.

Ta bắt đầu cũng hiểu hết ráo, nhưng câu cuối của tỷ tỷ ta làm ta muốn lăn xuống gường. , nữ nhân này quả nhiên hảo lợi hại, thật là nữ anh hùng mà, vừa là Tuyết Sơn Đồng Lão nắm giữ Tuyết Sơn, lại là Quận Chúa, ôi còn gì có thể ngạc nhiên nữa không chứ, chắc chắn là có, nhất định có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện