Chương 9
Edit: nguyetduongv
♡♡♡
Người chân chính ủy khuất, vẫn luôn là huynh.
Một câu ngắn ngủi, lại khiến cho Hứa Trưng toàn thân run lên, trong lòng xẹt qua tư vị chua xót khôn kể.
Hứa Cẩn Du chăm chú nhìn huynh trưởng, thanh âm càng thêm ôn nhu:
“Đại ca, huynh cũng đừng đem chính mình chà đạp nữa. Huynh từ nhỏ thiên tư xuất chúng, vẫn luôn đi theo phụ thân đọc sách, ba năm này đã bái đại sư nổi tiếng nhất thành Lâm An học tập, thuần thục đọc tứ thư ngũ kinh, kinh nghĩa sách luận đều thông thạo. Đáng tiếc duy nhất là văn bát cổ không đủ sâu sắc. Hiện giờ tới kinh thành, còn nửa năm nữa mới đến kỳ thi mùa thu. Thời gian nhiều, cũng đủ huynh ôn tập chuẩn bị. Muội tin tưởng, huynh nhất định có thể thi đỗ kì thi mùa thu.”
Nhìn thấy đau lòng và thương tiếc trong mắt Hứa Cẩn Du, Hứa Trưng trong lòng ấm áp:
“Muội muội, mục tiêu của huynh trước nay không phải chỉ đơn giản thi đỗ kì thi mùa thu. Huynh muốn là kỳ thi mùa thu đứng đầu giành Giải Nguyên!”
Nói xong mấy chữ cuối cùng, tự tin cùng ngạo khí bỗng nhiên sinh ra.
Hứa Cẩn Du không khỏi nhấp môi cười, mắt đen lòe ra thần thái nghịch ngợm:
“Đó là đương nhiên. Phụ thân năm đó tuấn mỹ vô song, được đích danh Hoàng Thượng điểm làm thám hoa lang. Đại ca tất nhiên trò giỏi hơn thầy, đầu tiên ở kỳ thi mùa thu đạt được Giải Nguyên, đến kỳ thi mùa xuân năm sau thi đình, lại thi đỗ Trạng Nguyên trở về. Đến lúc đó, muội và nương đều có thể dính hào quang của Hứa Trạng Nguyên nha.”
Hứa Trưng không nhịn được mà bật cười, tâm tình u uất cũng nhẹ nhàng không ít:
“Được, chờ ta thi đỗ Trạng Nguyên, nhất định phải chọn ra một muội phu ưng ý.”
Muội phu......
Hứa Cẩn Du tươi cười hơi dừng, sau đó ra vẻ ngượng ngùng đỏ mặt, hờn dỗi dậm chân một cái:
“Đại ca!”
Hứa Trưng ha ha nở nụ cười.
“Huynh muội các con đang nói cái gì, cười vui vẻ như vậy?”
Ngưu thị bưng canh giải rượu đi đến, cười ngâm ngâm hỏi:
“Thật xa cũng nghe được tiếng cười của hai đứa.”
Không chờ Hứa Trưng mở miệng, Hứa Cẩn Du liền cười:
“Đại ca đang cùng con nói về hội thơ ngày hôm nay đó!”
Hứa Trưng theo bản năng liếc mắt nhìn Hứa Cẩn Du một cái.
Hứa Cẩn Du bất động thanh sắc nhìn trở về. Bất công dù thế nào cũng chỉ nên nói lén lút, tốt nhất vẫn đừng nói trước mặt mẫu thân, miễn cho mẫu thân thương tâm.
Huynh muội hai người ăn ý có thừa, Hứa Trưng lập tức hiểu, theo Hứa Cẩn Du nói đi xuống:
“Đúng vậy nương, con vừa rồi cùng muội muội kể về hội thơ, nương cũng lại đây đi.”
Ngưu thị lại nói:
“Đã trễ thế này, có nói cái gì ngày mai lại nói cũng không muộn. Ngươi mau uống chút canh giải rượu, rồi về phòng đọc sách đi!”
Liền biết Ngưu thị sẽ có phản ứng như thế này!
Hứa Trưng cùng Hứa Cẩn Du bất đắc dĩ tươi cười, tiếp nhận bát canh giải rượu nóng hầm hập, sau khi uống xong liền về phòng đọc sách.
Thời điểm buổi tối Hứa Trưng đọc sách, bên người không cần người hầu hạ, bất quá, đọc sách hao phí cả thể lực lẫn tâm lực, bữa ăn khuya là không thiếu được.
Hồi còn ở Lâm An, bữa ăn khuya đều là Ngưu thị tự mình xuống bếp làm, không qua tay người khác. Hiện tại tới Hầu phủ rồi, Dẫn Yên Các này không có phòng bếp. Nếu muốn làm cho Hứa Trưng đồ ăn khuya, lại làm phiền phòng bếp lớn.
Ngưu thị trong lòng suy nghĩ, vô thức nhăn mày.
Buổi tối thêu thùa quá tổn thương mắt, Hứa Cẩn Du đành lấy một quyển du ký đọc giết thời gian. Ngẫu nhiên ngẩng đầu, liền thấy Ngưu thị nhíu chặt mày.
Có thể làm cho Ngưu thị u sầu đầy mặt, chín phần cùng huynh trưởng có quan hệ.
Hứa Cẩn Du đơn giản suy nghĩ, liền đoán được tâm sự của bà:
“Nương, người vì bữa ăn khuya của đại ca mà phát sầu sao?”
Ngưu thị gật đầu thở dài:
“Đúng vậy, nương vẫn luôn suy nghĩ nên làm thế nào mới tốt. Đại ca con đọc sách đến nửa đêm, không ăn khuya mà trống bụng ngủ, rất thương tổn thân thể. Nếu hướng dì con kêu phòng bếp chuẩn bị thêm một phần ăn khuya, nương thật sự ngượng ngùng nói ra.”
Hứa Cẩn Du ánh mắt hơi lóe, cười nói:
“Không bằng ở Dẫn Yên Các xây một cái phòng bếp nhỏ, tùy thời làm chút điểm tâm hay bữa ăn khuya đều thuận tiện.”
Ngưu thị do dự:
“Có phòng bếp nhỏ, phải có đầu bếp nữ, củi gạo mắm muối bếp cụ, còn phải có gạo và mì thịt cá rau dưa... Yêu cầu như vậy một khi mở miệng, mới càng làm dì con khó xử! Còn không bằng kêu phòng bếp mỗi ngày đưa một phần ăn khuya tới.”
“Phòng bếp lớn làm bữa ăn khuya, nơi nào so được với tay nghề của nương.”
Hứa Cẩn Du cười nói:
“Đại ca đã quen ăn bữa khuya mẫu thân làm, người khác làm khẳng định không hợp khẩu vị huynh ấy.”
Một khi đề cập đến Hứa Trưng, Ngưu thị liền bắt đầu do dự không ngừng, chần chừ nói:
“Có phòng bếp nhỏ đương nhiên thuận tiện, bất quá, cũng quá phiền toái dì con.”
Hứa Cẩn Du hơi hơi mỉm cười:
“Có cái gì phiền toái, Dẫn Yên Các tự mình làm một phòng bếp nhỏ, tiền bạc chi ra đều là của chúng ta. Mỗi ngày dùng củi gạo mắm muối và các loại nguyên liệu nấu ăn, chúng ta cũng phái người ra ngoài mua. Chúng ta mọi ngày cũng không có việc gì quan trọng, lo cho một phòng bếp nhỏ cũng không cần nhiều sức lực.”
Ngưu thị bị nói động tâm.
Hứa Cẩn Du lại nói tiếp:
“Con biết nương da mặt mỏng, ngại nói với dì. Chủ ý này là con nghĩ ra, ngày mai con liền cùng dì bàn bạc.”
Nha đầu này từ khi nào giỏi ăn nói như vậy?
Ngưu thị bật cười, gật đầu đáp ứng:
“Vậy việc này giao cho con.”
Hứa Cẩn Du thuyết phục được Ngưu thị, nhấp môi cười.
Nàng cật lực xúi giục Ngưu thị xây phòng bếp nhỏ, đương nhiên không đơn giản vì giúp Hứa Trưng ăn khuya. Tiểu Ngưu thị năm đó “nhìn trúng” nàng, nguyên nhân quan trọng nhất là vì nàng dịu dàng nhu thuận. Hiện tại nàng với kiếp trước hoàn toàn bất đồng, Tiểu Ngưu thị hẳn sẽ không lại đem chủ ý động đến trên người nàng đi!
Sáng sớm, sau khi ba người dùng xong cơm sáng, liền đi Đinh Lan Viện.
Tiểu Ngưu thị trang điểm đậm hơn so với ngày thường một ít.
Hứa Cẩn Du bất động thanh sắc ngắm Tiểu Ngưu thị một cái. Cố Thải Bình hôm qua ở Thiển Vân Cư qua đêm, Tiểu Ngưu thị đêm qua đại khái là trằn trọc một đêm không ngủ. Cho nên hôm nay mới dùng trang điểm để che lấp.
Tiểu Ngưu thị thân thiết hỏi Hứa Trưng:
“Hai ngày này ở Dẫn Yên Các đã quen chưa?”
Hứa Trưng cười đáp:
“Hết thảy đều tốt, đa tạ dì quan tâm.”
“Quen thuộc thì tốt.”
Tiểu Ngưu thị cười nói:
“Còn có nửa năm nữa chính là kỳ thi mùa thu, ngươi ngày thường trừ bỏ ôn tập sách vở, cũng nên đi ra ngoài tham gia thi hội văn hội. Nhị phòng Kỷ Hạo cùng ngươi tuổi tác tương đương, ngày thường đọc sách cũng coi như chăm chỉ. Ngươi không ngại thì cùng hắn lui tới nhiều một chút. Chờ Thế tử hồi phủ, ta sẽ kêu Thế tử dẫn ngươi đi bái phỏng đại nho nổi tiếng nhất kinh thành, ngươi ngày thường luyện tập văn bát cổ chuẩn bị nhiều một ít, thỉnh người chỉ điểm vài câu, nhất định sẽ có lợi cho ngươi.”
Hứa Trưng vội đứng dậy nói cảm tạ:
“Làm phiền dì lo lắng.”
Tiểu Ngưu thị cười ngâm ngâm mà đáp:
“Ngươi là chất nhi của ta, người làm dì là ta cũng ngóng trông ngươi tốt, hao chút tâm tư có đáng gì.”
Khẩu phật tâm xà! Hứa Cẩn Du âm thầm cười lạnh.
Tiểu Ngưu thị có lòng tốt như vậy mới là lạ. Nàng rõ ràng biết được Hứa Trưng không phải vật trong ao, lúc này cố ý trao ân cho Hứa Trưng, để sau này dễ dàng lợi dụng thôi.
Ngưu thị cùng Hứa Trưng lúc này tất nhiên là không biết dụng tâm của Tiểu Ngưu thị, hai người trong lòng đều đối Tiểu Ngưu thị thập phần cảm kích.
Tiểu Ngưu thị nhìn cảm kích nơi đáy mắt của mẫu tử Ngưu thị, trong lòng âm thầm đắc ý, lại dùng vẻ mặt ôn hoà hướng Ngưu thị nói:
“Đại tỷ, tỷ nếu có nơi nào không quen thì nói với muội một tiếng. Hầu gia không ở trong phủ, nội trạch Hầu phủ muội vẫn có thể quyết định.”
Trong lời nói lộ ra vài phần ngạo nghễ.
Ngưu thị bài trừ áy náy tươi cười:
“Lại nói tiếp, thật là có việc khó xử...”
“Nương muốn ở Dẫn Yên Các xây một cái phòng bếp nhỏ.”
Hứa Cẩn Du mỉm cười nói tiếp:
“Có phòng bếp nhỏ, có thể tùy thời làm chút điểm tâm ăn khuya, đun nước ấm cũng thuận tiện, miễn cho quấy rầy phòng bếp lớn của Hầu phủ quá nhiều.”
Xây phòng bếp nhỏ?
Tiểu Ngưu thị không rõ nhíu nhíu mày, chợt cười nói:
“Tự mình xây phòng bếp nhỏ cũng không tính là việc gì khó, bất quá, mọi người hiện giờ ở Hầu phủ, nếu muốn xây phòng bếp nhỏ, chẳng phải là nói ta chiếu cố không chu toàn? Theo ta thấy, xây phòng bếp nhỏ thì không cần. Chờ lát nữa kêu quản sự phòng bếp tới, bảo nàng đưa đến Dẫn Yên Các nhiều thêm chút cơm canh. Nàng mà dám chậm trễ, ta nhất định sẽ nghiêm trị.”
Đã nói đến thế này, các nàng còn kiên trì xây phòng bếp nhỏ thì quá không biết điều.
Ngưu thị liên tục hướng Hứa Cẩn Du đưa mắt ra hiệu.
Hứa Cẩn Du làm như không phát hiện, cười tiếp tục nói:
“Nhà con đến Biện Lương cậy nhờ dì, đã cho dì nhiều phiền toái như vậy, sao có thể không biết xấu hổ làm dì thêm lo lắng. Vẫn là xây cái phòng bếp nhỏ tốt hơn, mọi thứ phòng bếp cần, nhà con sẽ tự chi bạc mua. Đại ca chăm chỉ đọc sách, không có thời gian hỏi đến mấy việc vặt này. Nhưng con và nương không có việc để làm, cả ngày nhàn rỗi cũng nhàm chán. Có một cái phòng bếp nhỏ, xem như giết thời gian.”
Hóa ra là có chuẩn bị mà đến!
Trưng cầu ý kiến của bà chỉ là phụ, rõ ràng chính là thông tri cho bà một tiếng mà thôi.
Tiểu Ngưu thị cười có chút cứng đờ:
“Cũng tốt, vậy xây cái phòng bếp nhỏ. Bếp cụ nguyên liệu nấu ăn Hầu phủ đều có, kêu hạ nhân đi chuẩn bị là được, mọi người không cần đi ra ngoài mua.”
“Này sao được.”
Hứa Cẩn Du tươi cười như hoa, thanh âm không nhanh không chậm, ôn nhuận nhu nhã dễ nghe:
“Nhà con tới Biện Lương mang theo không ít bạc, cũng đủ chi tiêu thường ngày, sao có thể tiêu pha của Hầu phủ. Vẫn là nhà con chi bạc đi! Như vậy cũng miễn cho hạ nhân ở sau lưng nói xấu. Dì người nói có phải hay không?”
Hay cho một Hứa Cẩn Du nhanh mồm dẻo miệng, tâm tư linh hoạt! Lời nói chu toàn, làm người tìm không ra khuyết điểm.
Ngưu thị hàng năm đưa thư thường xuyên đề cập tới Hứa Cẩn Du, đều là dịu dàng nghe lời linh tinh. Nhưng hai ngày này xem Hứa Cẩn Du, Tiểu Ngưu thị vẫn chưa cảm nhận rõ ràng.
Thẳng đến giờ phút này, Hứa Cẩn Du mới hiện ra mũi nhọn.
Tiểu Ngưu thị trong lòng thập phần không vui, trên mặt không khỏi lộ ra một hai phần, nhàn nhạt cười nói:
“Nếu con kiên trì như vậy, liền tùy tâm ý của con đi.”
Hứa Cẩn Du hơi hơi mỉm cười:
“Trước cảm tạ dì.”
#13/3/2020
Bình luận truyện