Siêu Thần Cơ Giới Sư
Chương 227: Thu hoạch trong sào huyệt
Editor: Nguyetmai
Chất nhầy phun ra cũng khó mà tổn thương tới áo giáp kháng ăn mòn, toàn thân được bao bởi giáp xác của Ám Ảnh Liệp Thực Khôi Vương nứt ra, huyết tương và chất nhầy thấm vào trong, dáng vẻ của nó lúc này vô cùng thê thảm, nó bị Hàn Tiêu đập mạnh xuống đất đến tê dại toàn thân, HP tụt từng đoạn một.
Đàn thú lao tới như lên cơn điên, Hàn Tiêu dùng thân thể của thú vương làm lá chắn, anh dựa vào tính linh hoạt để né tranh phần lớn các đòn tấn công, màn hình chiến thuật cũng quay cuồng, người bình thường chỉ nhìn vài lần là sẽ hoa mắt chóng mặt nhưng Hàn Tiêu đã sớm quen rồi nên trạng thái của anh vẫn rất ổn.
Một quyền một cước mang theo lực mạnh khiến cho địa hình xung quanh như bị gió lốc quét ngang qua, mọi thứ liểng xiểng, một đống hỗn độn.
Python - cải tiến đã được tăng thêm tính năng mới, hơn nữa kỹ năng chiến đấu cơ bản của Hàn Tiêu đều là max level, lực công kích cận chiến vượt qua tiêu chuẩn thông thường, thú vương không thể nào nuốt phế liệu để hồi máu nên HP chẳng mấy đã chỉ còn một sợi mỏng tang. Khí lực của Hàn Tiêu làm cho "Chuỗi cắt phân hợp từ tính" vờn quanh cánh tay tạo thành hình mũi nhọn quay tròn với tốc độ nhanh như mũi khoan, chui thẳng vào sọ não của thú vương.
Tiếng kêu thảm thiết đã bị Hàn Tiêu tự động loại bỏ, anh nắm lấy vết thương để thú vương không thể giãy giụa hất ngã mình rồi bắt đầu khởi động Thái Dương Trùng, bắn thẳng vào đầu nó, mùi thịt nướng khét lẹt bốc lên bốn phía, thân thể thú vương căng lên, nó giống như con cá mắc cạn đang giãy đành đạch trước khi chết.
[Bạn đã giết chết Ám Ảnh Liệp Thực Khôi thú vương (Level 53), bạn nhận được 132000 điểm kinh nghiệm]
Thú vương vừa chết thì đám Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đang vây quanh lập tức rít gào, chúng lao lên như không sợ chết nữa, chỉ mong có thể xé nát kẻ địch còn cứng rắn hơn sắt thép kia, chỉ trong phút chốc, chúng đã bao phủ lấy Hàn Tiêu.
Sau một giây, sức đẩy khuếch tán ra khắp nơi, tất cả Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đã bắn bay ra ngoài với tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần so với lúc vồ giết, chúng đập bôm bốp vào vách sào huyệt, "Thiết bị trường lực đẩy" trên giáp tay của Python - cải tiến rung lên ong ong.
Ầm ầm.
Hẳn là sức đẩy lần này đã gây ra phản ứng dây chuyền, sào huyệt sụp đổ từng đoạn, dưới chân rung lắc như có động đất.
Hàn Tiêu không muốn bị chôn sống, anh quỳ hai chân xuống, lực đàn hồi từ bắp thịt sinh hóa ngưng tụ tại chân, anh bước ra khỏi từng mảng rạn nứt lớn, trang bị phun khí cơ động cỡ nhỏ, hai loại động lực thêm vào, cơ thể anh nhảy lên cao như đang ngồi trên tên lửa, bùn đất cản trên đỉnh đầu bị phá tan, mũ giáp ong ong kêu lên, chấn động khiến Hàn Tiêu cảm thấy nhức hết cả đầu.
Một giây sau, mặt đường nổ tung, bóng người màu đen phá đất mà lao lên, tầm mắt anh lại rộng rãi sáng sủa, bầu trời đêm như treo ngược trong mắt Hàn Tiêu.
Khu thành Tây ầm ầm sụp đổ, mặt đất vỡ ra từng vết nứt, một lượng lớn tro bụi phụt ra, mặt đường sụp xuống, cảnh tượng rất rung động, có game thủ bị đè chết, có người trốn thoát được, họ hồi hộp quan sát cảnh tượng này.
"Toàn bộ nội thành đều đã bị đánh sập, lực phá hoại gì thế này?"
"Đây chẳng phải là Hắc U Linh sao, anh ta làm à?"
"Lực chiến đấu này chắc chắn là Boss max level luôn!"
"Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đã bị chôn sống cả rồi, nhiệm vụ của chúng ta không hoàn thành phải không? Hình như không thấy có thông báo gì."
Game thủ tỏ vẻ hoang mang, thỉnh thoảng họ lại nhìn về phía Hàn Tiêu đang mặc áo giáp bằng ánh mắt nóng rực, bọn họ đã nhìn thấy hình ảnh chiến đấu của áo giáp trên diễn đàn từ lâu, cuối cùng lần này cũng được tận mắt chứng kiến, thậm chí còn lợi hại hơn trong video nữa, mạnh đến mức làm người ta không khỏi ghen tị.
Bích Không Du Du đã hồi sinh và đang chạy về, thấy cảnh tượng đã thay đổi hoàn toàn thì giật mình, y vội vàng tìm người bên cạnh để hỏi thăm, sau một hồi suy nghĩ cẩn thận, y nói: "Nhiệm vụ còn chưa kết thúc đâu, bây giờ là thời cơ tốt để nhặt nhạnh đấy."
Cùng lúc đó, phế tích cũng xuất hiện dấu hiệu hoạt động của sinh vật, những Ám Ảnh Liệp Thực Khôi không bị đè chết giãy giụa bò ra, sào huyệt của chúng mới sụp có non nửa nhưng tất cả những con đường đã bị ngăn chặn, đám dã thú giờ như cá trong chậu vậy.
Game thủ thấy thế thì vội vàng xông lên chém giết.
Hàn Tiêu chỉ phụ trách giải quyết thú vương, những con quái nhỏ khác thì giao cho game thủ đối phó, anh vặn vặn cổ, tiếng răng rắc vang lên, thần kinh căng cứng cuối cùng cũng được thả lỏng.
Hoàng Dự đưa người tới rồi đứng chờ ở một bên.
"Chờ Dị Nhân quét sạch đám Ám Ảnh Liệp Thực Khôi này thì mọi người bắt đầu khai quật phế tích đi, lấy các tinh thể phóng xạ và xác thú ra rồi chuyển vào nhà kho, nhất là thi thể của thú vương, đó là vật liệu hiếm có, dù đã bị tôi đánh nát không ít chỗ nhưng hẳn là vẫn còn tác dụng..." Hàn Tiêu thuận miệng nói.
Hoàng Dự nhìn mặt đất sụp đổ trước mắt, nuốt nước bọt rồi vội vã gật đầu.
Mới đi chưa tới nửa giờ mà Hắc U Linh đã giải quyết xong vấn đề, ngay cả khu thành Tây cũng bị đánh sập, hiệu suất này đã khiến Hoàng Dự không khỏi thầm kinh hãi.
Về lại phòng mình, Hàn Tiêu cởi Python - cải tiến ra để chữa trị một số tổn thương.
...
Sau nửa đêm, rốt cuộc thì Hoàng Dự cũng truyền tin tới báo phế tích đã được quét sạch.
"Thu được 846 xác Ám Ảnh Khôi Thú, trong đó có 27 con biến dị, 1 thú vương, hơn 300 quả trứng, tất cả đã được cho vào kho lạnh, ngoài ra cũng lấy được khoảng hai tấn tinh thể phóng xạ, trong đó có ba trăm pound tinh thể màu lam được lấy ra từ trung tâm sào huyệt, có vẻ nồng độ của chúng cao hơn..."
"Đúng rồi, Conifer suy đoán được nguồn gốc của các tinh thể, đàn Ám Ảnh Liệp Thực Khôi này lấy phế liệu năng lượng cao làm thức ăn nên đã xảy ra phản ứng đặc biệt với chất nhầy nội tiết làm cho chúng cứng lại tạo thành tinh thể..."
Hàn Tiêu sững sờ: "Nghĩa là... những tinh thể phóng xạ này trên thực tế là vật bài tiết của Ám Ảnh Liệp Thực Khôi à?"
"Có thể nói là vậy."
Hàn Tiêu gãi đầu, anh đột nhiên lại nhớ tới Cuồng Đao.
Được rồi, sự thật tàn khốc như vậy thì đừng nói cho hắn biết là hơn, anh sợ hắn không chịu nổi...
...
Cuối cùng sào huyệt cũng bị quét sạch, game thủ thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng nhìn vào bảng thông báo.
[Nhiệm vụ "Dọn dẹp hang ổ" đã hoàn thành, Hồ Thưởng hiện nay có 1340000 điểm kinh nghiệm]
[Bắt đầu xếp hạng. Thứ nhất: Bích Không Du Du (tiểu đội); thứ hai: Xích Công Lý (tiểu đội); thứ ba: Ban Ngày Không Ngủ Được (tiểu đội)...]
Những người được lên bảng xếp hạng thì mừng như điên, game thủ không được lên bảng xếp hạng dù tiếc nuối nhưng cũng không phải chịu thua thiệt, kinh nghiệm khi tham gia đánh giết Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đã đủ để bổ sung cho chi phí tham dự, hơn nữa còn dư rất nhiều, đa phần game thủ đều không thiệt thòi.
"Chúng ta đứng thứ nhất!"
Bích Không Du Du sung sướng hô lên, đám game thủ nòng cốt của Thiên Không Lĩnh Vực cũng tỏ vẻ mừng vui hớn hở, những game thủ bên cạnh thì hâm mộ nhìn sang, ánh mắt họ đều tập trung trên cánh tay máy hạng nặng của Bích Không Du Du.
"Thiên Không Lĩnh Vực lời rồi."
"Hội trưởng của họ có trang bị gì vậy, trông có vẻ rất ghê gớm."
"Tôi có bạn là người trong đội của họ, trang bị kia là thần khí của hệ võ đạo, có thể thủ có thể công, rất đắt đấy, mà chỉ có mỗi Hắc U Linh bán thôi."
Thấy hiệu quả của cánh tay máy hạng nặng, game thủ bắt đầu khao khát, mà khao khát sẽ sinh ra nhu cầu, có nhu cầu là sẽ có khách hàng.
Phế tích cần cải tạo, người phụ trách khu thành Tây phái người đi làm việc, game thủ nghỉ ngơi một lát rồi lại nô nức báo danh.
...
Hôm sau, Hàn Tiêu tỉnh lại trong tiếng tạp âm thi công bao vây bốn phía, anh bất đắc dĩ bóp đầu. Hàn Tiêu đã quen với việc này rồi, để game thủ trợ giúp xây thành quả đúng là có thể hoàn thành rất nhanh, thế nhưng việc này có một khuyết điểm nhỏ đó chính là game thủ không ngủ không nghỉ, làm việc hai mươi tư giờ liên tục, ô nhiễm tiếng ồn mọi lúc suýt làm anh suy nhược thần kinh.
Bên trụ sở bí mật cách âm rất tốt, hơn nữa vị trí lại vắng vẻ, tạm thời chưa có người thi công, Hàn Tiêu lén qua đó mấy lần, anh giấu rất nhiều vật tư ở đó và còn tăng cường biện pháp phòng vệ một lần nữa.
Ở bên ngoài, Hàn Tiêu không có căn cứ làm việc riêng.
Đi vào trong xưởng với tiếng người ồn ào, Hàn Tiêu quen đường bước vào phòng VIP của mình, tinh thể đang được sắp xếp ngay ngắn trong mấy chiếc hòm, vầng sáng xanh như sương mù, xinh đẹp vô cùng.
Chỉ là nghĩ tới những thứ này toàn là vật bài tiết của dã thú thì có xinh đẹp hơn nữa, Hàn đại kỹ sư cũng không thưởng thức nổi. Anh lại kéo bao tay kín hơn một chút.
"Tinh thể phóng xạ, sau khi tinh luyện có thể biến thành năng lượng, là nguồn năng lượng tinh khiết không có thuộc tính, dù nói là nồng độ cao nhưng dựa theo tiêu chuẩn vũ trụ thì hẳn chỉ là sơ cấp, tỷ suất chuyển hóa đại khái là 100-1, hai tấn nguyên liệu sẽ có thể làm ra khoảng bốn mươi lăm Pound năng lượng, có thể dùng làm nguồn năng lượng dự trữ khẩn cấp, một thu hoạch bất ngờ."
Có rất nhiều loại hình năng lượng, năng lượng điện từ, năng lượng hạt nhân, năng lượng ánh sáng, năng lượng hành tinh, năng lượng phản vật chất, năng lượng tối, u năng... Nếu như những thứ này là u năng thì thậm chí có thể dùng chúng để mua toàn bộ Hải Lam Tinh. Tiếc là chỉ có văn minh vô cùng tân tiến mới có thể thu thập, chuyển hóa và lợi dụng u năng, văn minh cấp thấp thì dù có đạt được u năng cũng không thể sử dụng được. Hơn nữa, các văn minh phát hiện ra u năng quá sớm đều đã tự hủy diệt, kỹ thuật chưa đảm bảo mà đã nghiên cứu u năng thì chính là một hành động tự sát, liên lụy mặt đất cũng cùng bốc hơi.
Còn ba trăm Pound tinh thể xanh đậm có nồng độ cao hơn, Hàn Tiêu suy đoán đây là vật bài tiết của thú vương. Thú vương chiếm lượng phế liệu năng lượng cao nhiều nhất nên tỷ suất kết tinh cũng cao nhất, tạm thời có thể đạt tới nồng độ bậc trung, độ hao tổn khi tinh luyện sẽ giảm xuống không ít, đại khái có thể làm ra mười Pound năng lượng, cao hơn mức năng lượng Orna rồi.
"Ba trăm Pound... Con quái này quả thật là tiêu hóa tốt." Hàn Tiêu lắc đầu.
"Tinh luyện sơ cấp" đã max level, tri thức nhánh năng lượng đã có thể tổ hợp ra thiết bị tinh luyện năng lượng, đây là loại trang bị tương đối tinh vi, Hàn Tiêu suy tư một lát rồi nhớ tới tri thức tổ hợp, kinh nghiệm của anh rất nhiều, sau mấy lần dung hợp là có thể có được bản thiết kế và lập tức bắt tay vào chế tạo ngay.
Hai giờ sau, chế tạo đã hoàn thành thuận lợi.
[Thiết bị tinh luyện năng lượng cơ bản: có thể lấy các khoáng vật ẩn chứa phóng xạ, khoáng vật có năng lượng và tinh thể để tinh luyện thành năng lượng, tỷ lệ chuyển hóa và tốc độ khá thấp]
Cái máy này có tạo hình rất thần bí, miệng thì giống hình phễu, có thể tự động đẩy vật liệu lên, đây là loại thiết bị tinh luyện năng lượng cơ bản thường thấy nhất ở các nền văn minh thủy tinh, ma huyễn và khoa học kỹ thuật cùng tồn tại, khối năng lượng là hình thức chủ yếu của nguồn năng lượng. Đại bản doanh hành tinh Lony của Nhật Bản chính là một dạng văn minh thủy tinh, loại văn minh này có hình thức khá đặc biệt, nhưng vũ trụ mênh mông, thế giới rộng lớn đâu thiếu cái lạ.
Hàn Tiêu sắp xếp tinh thể rồi cài đặt tự động đưa vào, quá trình tinh luyện được tự động hóa toàn bộ mà không cần thao tác gì.
"Tinh luyện hết chỗ này chắc phải mất khoảng nửa ngày, cứ chờ là được." Hàn Tiêu phủi phủi tay, chỗ thi thể và trứng còn thừa trong kho lạnh có thể dùng để chế tạo dược tề, thế nhưng anh không phải dược sư.
Viện nghiên cứu Louis tại Tây Châu, khoảng cách khá xa, chi phí vận chuyển lại đắt đỏ, hơn nữa thời gian cũng lâu, như vậy vật liệu sẽ mất đi hoạt tính.
Hàn Tiêu ngẫm nghĩ rồi quyết định tìm thuê dược sư.
Chất nhầy phun ra cũng khó mà tổn thương tới áo giáp kháng ăn mòn, toàn thân được bao bởi giáp xác của Ám Ảnh Liệp Thực Khôi Vương nứt ra, huyết tương và chất nhầy thấm vào trong, dáng vẻ của nó lúc này vô cùng thê thảm, nó bị Hàn Tiêu đập mạnh xuống đất đến tê dại toàn thân, HP tụt từng đoạn một.
Đàn thú lao tới như lên cơn điên, Hàn Tiêu dùng thân thể của thú vương làm lá chắn, anh dựa vào tính linh hoạt để né tranh phần lớn các đòn tấn công, màn hình chiến thuật cũng quay cuồng, người bình thường chỉ nhìn vài lần là sẽ hoa mắt chóng mặt nhưng Hàn Tiêu đã sớm quen rồi nên trạng thái của anh vẫn rất ổn.
Một quyền một cước mang theo lực mạnh khiến cho địa hình xung quanh như bị gió lốc quét ngang qua, mọi thứ liểng xiểng, một đống hỗn độn.
Python - cải tiến đã được tăng thêm tính năng mới, hơn nữa kỹ năng chiến đấu cơ bản của Hàn Tiêu đều là max level, lực công kích cận chiến vượt qua tiêu chuẩn thông thường, thú vương không thể nào nuốt phế liệu để hồi máu nên HP chẳng mấy đã chỉ còn một sợi mỏng tang. Khí lực của Hàn Tiêu làm cho "Chuỗi cắt phân hợp từ tính" vờn quanh cánh tay tạo thành hình mũi nhọn quay tròn với tốc độ nhanh như mũi khoan, chui thẳng vào sọ não của thú vương.
Tiếng kêu thảm thiết đã bị Hàn Tiêu tự động loại bỏ, anh nắm lấy vết thương để thú vương không thể giãy giụa hất ngã mình rồi bắt đầu khởi động Thái Dương Trùng, bắn thẳng vào đầu nó, mùi thịt nướng khét lẹt bốc lên bốn phía, thân thể thú vương căng lên, nó giống như con cá mắc cạn đang giãy đành đạch trước khi chết.
[Bạn đã giết chết Ám Ảnh Liệp Thực Khôi thú vương (Level 53), bạn nhận được 132000 điểm kinh nghiệm]
Thú vương vừa chết thì đám Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đang vây quanh lập tức rít gào, chúng lao lên như không sợ chết nữa, chỉ mong có thể xé nát kẻ địch còn cứng rắn hơn sắt thép kia, chỉ trong phút chốc, chúng đã bao phủ lấy Hàn Tiêu.
Sau một giây, sức đẩy khuếch tán ra khắp nơi, tất cả Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đã bắn bay ra ngoài với tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần so với lúc vồ giết, chúng đập bôm bốp vào vách sào huyệt, "Thiết bị trường lực đẩy" trên giáp tay của Python - cải tiến rung lên ong ong.
Ầm ầm.
Hẳn là sức đẩy lần này đã gây ra phản ứng dây chuyền, sào huyệt sụp đổ từng đoạn, dưới chân rung lắc như có động đất.
Hàn Tiêu không muốn bị chôn sống, anh quỳ hai chân xuống, lực đàn hồi từ bắp thịt sinh hóa ngưng tụ tại chân, anh bước ra khỏi từng mảng rạn nứt lớn, trang bị phun khí cơ động cỡ nhỏ, hai loại động lực thêm vào, cơ thể anh nhảy lên cao như đang ngồi trên tên lửa, bùn đất cản trên đỉnh đầu bị phá tan, mũ giáp ong ong kêu lên, chấn động khiến Hàn Tiêu cảm thấy nhức hết cả đầu.
Một giây sau, mặt đường nổ tung, bóng người màu đen phá đất mà lao lên, tầm mắt anh lại rộng rãi sáng sủa, bầu trời đêm như treo ngược trong mắt Hàn Tiêu.
Khu thành Tây ầm ầm sụp đổ, mặt đất vỡ ra từng vết nứt, một lượng lớn tro bụi phụt ra, mặt đường sụp xuống, cảnh tượng rất rung động, có game thủ bị đè chết, có người trốn thoát được, họ hồi hộp quan sát cảnh tượng này.
"Toàn bộ nội thành đều đã bị đánh sập, lực phá hoại gì thế này?"
"Đây chẳng phải là Hắc U Linh sao, anh ta làm à?"
"Lực chiến đấu này chắc chắn là Boss max level luôn!"
"Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đã bị chôn sống cả rồi, nhiệm vụ của chúng ta không hoàn thành phải không? Hình như không thấy có thông báo gì."
Game thủ tỏ vẻ hoang mang, thỉnh thoảng họ lại nhìn về phía Hàn Tiêu đang mặc áo giáp bằng ánh mắt nóng rực, bọn họ đã nhìn thấy hình ảnh chiến đấu của áo giáp trên diễn đàn từ lâu, cuối cùng lần này cũng được tận mắt chứng kiến, thậm chí còn lợi hại hơn trong video nữa, mạnh đến mức làm người ta không khỏi ghen tị.
Bích Không Du Du đã hồi sinh và đang chạy về, thấy cảnh tượng đã thay đổi hoàn toàn thì giật mình, y vội vàng tìm người bên cạnh để hỏi thăm, sau một hồi suy nghĩ cẩn thận, y nói: "Nhiệm vụ còn chưa kết thúc đâu, bây giờ là thời cơ tốt để nhặt nhạnh đấy."
Cùng lúc đó, phế tích cũng xuất hiện dấu hiệu hoạt động của sinh vật, những Ám Ảnh Liệp Thực Khôi không bị đè chết giãy giụa bò ra, sào huyệt của chúng mới sụp có non nửa nhưng tất cả những con đường đã bị ngăn chặn, đám dã thú giờ như cá trong chậu vậy.
Game thủ thấy thế thì vội vàng xông lên chém giết.
Hàn Tiêu chỉ phụ trách giải quyết thú vương, những con quái nhỏ khác thì giao cho game thủ đối phó, anh vặn vặn cổ, tiếng răng rắc vang lên, thần kinh căng cứng cuối cùng cũng được thả lỏng.
Hoàng Dự đưa người tới rồi đứng chờ ở một bên.
"Chờ Dị Nhân quét sạch đám Ám Ảnh Liệp Thực Khôi này thì mọi người bắt đầu khai quật phế tích đi, lấy các tinh thể phóng xạ và xác thú ra rồi chuyển vào nhà kho, nhất là thi thể của thú vương, đó là vật liệu hiếm có, dù đã bị tôi đánh nát không ít chỗ nhưng hẳn là vẫn còn tác dụng..." Hàn Tiêu thuận miệng nói.
Hoàng Dự nhìn mặt đất sụp đổ trước mắt, nuốt nước bọt rồi vội vã gật đầu.
Mới đi chưa tới nửa giờ mà Hắc U Linh đã giải quyết xong vấn đề, ngay cả khu thành Tây cũng bị đánh sập, hiệu suất này đã khiến Hoàng Dự không khỏi thầm kinh hãi.
Về lại phòng mình, Hàn Tiêu cởi Python - cải tiến ra để chữa trị một số tổn thương.
...
Sau nửa đêm, rốt cuộc thì Hoàng Dự cũng truyền tin tới báo phế tích đã được quét sạch.
"Thu được 846 xác Ám Ảnh Khôi Thú, trong đó có 27 con biến dị, 1 thú vương, hơn 300 quả trứng, tất cả đã được cho vào kho lạnh, ngoài ra cũng lấy được khoảng hai tấn tinh thể phóng xạ, trong đó có ba trăm pound tinh thể màu lam được lấy ra từ trung tâm sào huyệt, có vẻ nồng độ của chúng cao hơn..."
"Đúng rồi, Conifer suy đoán được nguồn gốc của các tinh thể, đàn Ám Ảnh Liệp Thực Khôi này lấy phế liệu năng lượng cao làm thức ăn nên đã xảy ra phản ứng đặc biệt với chất nhầy nội tiết làm cho chúng cứng lại tạo thành tinh thể..."
Hàn Tiêu sững sờ: "Nghĩa là... những tinh thể phóng xạ này trên thực tế là vật bài tiết của Ám Ảnh Liệp Thực Khôi à?"
"Có thể nói là vậy."
Hàn Tiêu gãi đầu, anh đột nhiên lại nhớ tới Cuồng Đao.
Được rồi, sự thật tàn khốc như vậy thì đừng nói cho hắn biết là hơn, anh sợ hắn không chịu nổi...
...
Cuối cùng sào huyệt cũng bị quét sạch, game thủ thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng nhìn vào bảng thông báo.
[Nhiệm vụ "Dọn dẹp hang ổ" đã hoàn thành, Hồ Thưởng hiện nay có 1340000 điểm kinh nghiệm]
[Bắt đầu xếp hạng. Thứ nhất: Bích Không Du Du (tiểu đội); thứ hai: Xích Công Lý (tiểu đội); thứ ba: Ban Ngày Không Ngủ Được (tiểu đội)...]
Những người được lên bảng xếp hạng thì mừng như điên, game thủ không được lên bảng xếp hạng dù tiếc nuối nhưng cũng không phải chịu thua thiệt, kinh nghiệm khi tham gia đánh giết Ám Ảnh Liệp Thực Khôi đã đủ để bổ sung cho chi phí tham dự, hơn nữa còn dư rất nhiều, đa phần game thủ đều không thiệt thòi.
"Chúng ta đứng thứ nhất!"
Bích Không Du Du sung sướng hô lên, đám game thủ nòng cốt của Thiên Không Lĩnh Vực cũng tỏ vẻ mừng vui hớn hở, những game thủ bên cạnh thì hâm mộ nhìn sang, ánh mắt họ đều tập trung trên cánh tay máy hạng nặng của Bích Không Du Du.
"Thiên Không Lĩnh Vực lời rồi."
"Hội trưởng của họ có trang bị gì vậy, trông có vẻ rất ghê gớm."
"Tôi có bạn là người trong đội của họ, trang bị kia là thần khí của hệ võ đạo, có thể thủ có thể công, rất đắt đấy, mà chỉ có mỗi Hắc U Linh bán thôi."
Thấy hiệu quả của cánh tay máy hạng nặng, game thủ bắt đầu khao khát, mà khao khát sẽ sinh ra nhu cầu, có nhu cầu là sẽ có khách hàng.
Phế tích cần cải tạo, người phụ trách khu thành Tây phái người đi làm việc, game thủ nghỉ ngơi một lát rồi lại nô nức báo danh.
...
Hôm sau, Hàn Tiêu tỉnh lại trong tiếng tạp âm thi công bao vây bốn phía, anh bất đắc dĩ bóp đầu. Hàn Tiêu đã quen với việc này rồi, để game thủ trợ giúp xây thành quả đúng là có thể hoàn thành rất nhanh, thế nhưng việc này có một khuyết điểm nhỏ đó chính là game thủ không ngủ không nghỉ, làm việc hai mươi tư giờ liên tục, ô nhiễm tiếng ồn mọi lúc suýt làm anh suy nhược thần kinh.
Bên trụ sở bí mật cách âm rất tốt, hơn nữa vị trí lại vắng vẻ, tạm thời chưa có người thi công, Hàn Tiêu lén qua đó mấy lần, anh giấu rất nhiều vật tư ở đó và còn tăng cường biện pháp phòng vệ một lần nữa.
Ở bên ngoài, Hàn Tiêu không có căn cứ làm việc riêng.
Đi vào trong xưởng với tiếng người ồn ào, Hàn Tiêu quen đường bước vào phòng VIP của mình, tinh thể đang được sắp xếp ngay ngắn trong mấy chiếc hòm, vầng sáng xanh như sương mù, xinh đẹp vô cùng.
Chỉ là nghĩ tới những thứ này toàn là vật bài tiết của dã thú thì có xinh đẹp hơn nữa, Hàn đại kỹ sư cũng không thưởng thức nổi. Anh lại kéo bao tay kín hơn một chút.
"Tinh thể phóng xạ, sau khi tinh luyện có thể biến thành năng lượng, là nguồn năng lượng tinh khiết không có thuộc tính, dù nói là nồng độ cao nhưng dựa theo tiêu chuẩn vũ trụ thì hẳn chỉ là sơ cấp, tỷ suất chuyển hóa đại khái là 100-1, hai tấn nguyên liệu sẽ có thể làm ra khoảng bốn mươi lăm Pound năng lượng, có thể dùng làm nguồn năng lượng dự trữ khẩn cấp, một thu hoạch bất ngờ."
Có rất nhiều loại hình năng lượng, năng lượng điện từ, năng lượng hạt nhân, năng lượng ánh sáng, năng lượng hành tinh, năng lượng phản vật chất, năng lượng tối, u năng... Nếu như những thứ này là u năng thì thậm chí có thể dùng chúng để mua toàn bộ Hải Lam Tinh. Tiếc là chỉ có văn minh vô cùng tân tiến mới có thể thu thập, chuyển hóa và lợi dụng u năng, văn minh cấp thấp thì dù có đạt được u năng cũng không thể sử dụng được. Hơn nữa, các văn minh phát hiện ra u năng quá sớm đều đã tự hủy diệt, kỹ thuật chưa đảm bảo mà đã nghiên cứu u năng thì chính là một hành động tự sát, liên lụy mặt đất cũng cùng bốc hơi.
Còn ba trăm Pound tinh thể xanh đậm có nồng độ cao hơn, Hàn Tiêu suy đoán đây là vật bài tiết của thú vương. Thú vương chiếm lượng phế liệu năng lượng cao nhiều nhất nên tỷ suất kết tinh cũng cao nhất, tạm thời có thể đạt tới nồng độ bậc trung, độ hao tổn khi tinh luyện sẽ giảm xuống không ít, đại khái có thể làm ra mười Pound năng lượng, cao hơn mức năng lượng Orna rồi.
"Ba trăm Pound... Con quái này quả thật là tiêu hóa tốt." Hàn Tiêu lắc đầu.
"Tinh luyện sơ cấp" đã max level, tri thức nhánh năng lượng đã có thể tổ hợp ra thiết bị tinh luyện năng lượng, đây là loại trang bị tương đối tinh vi, Hàn Tiêu suy tư một lát rồi nhớ tới tri thức tổ hợp, kinh nghiệm của anh rất nhiều, sau mấy lần dung hợp là có thể có được bản thiết kế và lập tức bắt tay vào chế tạo ngay.
Hai giờ sau, chế tạo đã hoàn thành thuận lợi.
[Thiết bị tinh luyện năng lượng cơ bản: có thể lấy các khoáng vật ẩn chứa phóng xạ, khoáng vật có năng lượng và tinh thể để tinh luyện thành năng lượng, tỷ lệ chuyển hóa và tốc độ khá thấp]
Cái máy này có tạo hình rất thần bí, miệng thì giống hình phễu, có thể tự động đẩy vật liệu lên, đây là loại thiết bị tinh luyện năng lượng cơ bản thường thấy nhất ở các nền văn minh thủy tinh, ma huyễn và khoa học kỹ thuật cùng tồn tại, khối năng lượng là hình thức chủ yếu của nguồn năng lượng. Đại bản doanh hành tinh Lony của Nhật Bản chính là một dạng văn minh thủy tinh, loại văn minh này có hình thức khá đặc biệt, nhưng vũ trụ mênh mông, thế giới rộng lớn đâu thiếu cái lạ.
Hàn Tiêu sắp xếp tinh thể rồi cài đặt tự động đưa vào, quá trình tinh luyện được tự động hóa toàn bộ mà không cần thao tác gì.
"Tinh luyện hết chỗ này chắc phải mất khoảng nửa ngày, cứ chờ là được." Hàn Tiêu phủi phủi tay, chỗ thi thể và trứng còn thừa trong kho lạnh có thể dùng để chế tạo dược tề, thế nhưng anh không phải dược sư.
Viện nghiên cứu Louis tại Tây Châu, khoảng cách khá xa, chi phí vận chuyển lại đắt đỏ, hơn nữa thời gian cũng lâu, như vậy vật liệu sẽ mất đi hoạt tính.
Hàn Tiêu ngẫm nghĩ rồi quyết định tìm thuê dược sư.
Bình luận truyện