Chương 40: 40: Dám Nói Anh Ấy Là Bình Hư
Khương Ninh giờ mới biết không gian này có nhiều chỗ tốt như thế, cái này đời trước gọi là đường tắt, hơn nữa đường tắt này còn rất sáng sủa.Khương Ninh trò chuyện với Tiểu Bạch xong, xác định đó là nhân sâm, mới vẫy tay gọi anh, "Anh Thiêm Hành, nhanh...Anh đến xem đây là cái gì? Hình như là nhân sâm đó."Nhân sâm?Cố Thiêm Hành nghe xong, trong lòng không ngăn được nghi hoặc, anh ở trong núi này ngốc biết bao nhiêu năm, cơ hội thấy tuyết liên còn rất ít chứ nói gì đến nhân sâm?Anh cho rằng cô vợ ngốc của anh căn bản nhìn nhầm cây gì thành nhân sâm.
Anh bước đến gần đã thấy Khương Ninh cầm lưỡi hái bắt đầu đào, cô đào rất cẩn thận rồi nhẹ nhàng dùng ngón tay bới đất, bộ dáng thật là đáng yêu."Đồng chí Khương Ninh, em xác định đây là nhân sâm?""Xác định."Khương Ninh nói rất chắc chắn, chỉ vào đầu nhân sâm đã lộ ra ngoài, "Anh Thiêm Hành, anh nhìn kỹ xem đây có phải nhân sâm không?"Cố Thiêm Hành cúi sát người, vừa nhìn thấy liền cau mày, "Thật đúng là nhân sâm, để anh đào cho, em đừng dùng móng tay cào hư,""Dạ, vậy anh phải nhẹ nhàng, cẩn thận nhé, bộ rễ của nó rất yếu ớt.""Anh đã biết."Cố Thiêm Hành tay chân nhanh nhẹn, chắc do thói quen sinh tồn nơi hoang dã nên anh rất nhanh đào từ trong đất ra một cây nhân sâm hoàn chỉnh đưa đến trước mặt Khương Ninh.Khương Ninh vui mừng nói, "Có thứ này, cơ thể anh sẽ phục hồi rất nhanh."Cố Thiêm Hành ngẩn ngơ nhìn Khương Ninh, "Em tìm những thảo dược này đều là vì anh sao?""Đúng vậy, vì anh cũng là vì em, bởi vì em không muốn làm quả phụ.""Đồng chí Khương Ninh.""Dạ?""Em có thể nói cho anh biết vì cái gì muốn gả cho anh không?"Cố Thiêm Hành vẫn luôn tò mò, cô thích ai, muốn gả cho người nào đều tùy ý có lệ sao?Tuy rằng anh thừa nhận, anh luôn mơ thấy cô, trong giấc mơ cô rất ngọt ngào, lúc gặp bên ngoài cô vẫn luôn thu hút ánh mắt anh vì vậy trong lòng anh có một chút chờ mong.Nhưng anh càng tò mò đó là cô vì sao muốn gả cho anh? Lấy điều kiện của nhà cô, có thể chọn được rất nhiều thanh niên đẹp trai tài giỏi.Khương Ninh sớm biết anh sẽ hỏi vấn đề này nên đã soạn sẵn câu trả lời, "Bởi vì em mơ một giấc mơ, mơ thấy em gả cho anh, sau đó sinh thật nhiều con...Cuộc sống rất hạnh phúc,""Hồ nháo, một giấc mơ sao thành sự thật được?""Em nghĩ sẽ thành sự thật, em cũng tin tưởng đem bản thân mình giao cho quân nhân Cố Thiêm Hành, cưới em sẽ đối tốt với em, đúng không anh?" Khương Ninh ánh mắt nghiêm túc nhìn anh, trong mắt không chứa chút tạp chất nào.
Giống muôn vàn ngôi sao có chút lóa mắt.Cố Thiêm Hành tránh ánh mắt cô, cảm thấy cô thật hoang đường nhưng anh cũng hoang đường không kém, không phải anh cũng vì nằm mơ mà đồng ý cưới cô à.Giờ phút này, Cố Thiêm Hành càng thêm kiên định bản thân anh không thể làm cô yêu anh được, bởi vì anh không biết mình có thể sống thêm được bao lâu.Sức khỏe của anh nên anh rõ ràng nhất, vì anh là quân nhân luôn hành quân đánh giặc nên bị thương đã thành thói quen, không khỏe một chút anh cũng có thể chịu đựng.
Nhưng tất cả chỉ do anh giả vờ thôi.Khương Ninh thấy Cố Thiêm Hành không lên tiếng, cũng không nghĩ nhiều, vui vẻ đem nhân sâm của mình về nhà.
Mặc kệ trong lòng anh rối rắm cái gì, cô đã nhận định anh rồi thì dù anh cố ý làm gì cô cũng không rời bỏ anh.Về nhà, lúc cô chuẩn bị hầm nhân sâm thì Tào Kiêu đến, cậu muốn châm cứu cho Cố Thiêm Hành, Khương Ninh đứng bên cạnh làm trở thủ, cô vừa thấy Tào Kiêu châm sai so với sơ đồ huyệt vị trong không gian.Cô nghi ngờ hỏi, "Đồng chí Tào Kiêu, cậu mới học châm cứu à?""Dạ? Em học tây y, châm cứu em mới học, dùng anh ấy làm chuột bạch thử nghiệm chị đau lòng sao?" Lúc Tào Kiêu quay đầu mới thấy rõ Khương Ninh, lúc này mới qua mấy ngày mà cô giống như gầy đi rất nhiều, lại còn rất xinh đẹp nữa.Tân hôn thoải mái vui vẻ như vậy sao?Tào Kiêu không ngăn được liếc nhìn cô nhiều thêm một chút, chỉ là cảm giác có ánh mắt nào đó muốn ăn tươi nuốt sống cậu làm cậu lập tức thu hồi ánh mắt, tập trung vào việc châm cứu cho anh.Khương Ninh liếc mắt nhìn sơ đồ trong tay cậu, cảm thấy không có tỉ mỉ chi tiết bằng sơ đồ của cô.Cô đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, "Cho chị thử được không?""Chị...!có thể châm cứu à?" Tào Kiêu chấn kinh rồi."Đúng, chị biết một chút." Nói xong, cô lấy ngân châm trên tay Tào Kiêu.Cố Thiêm Hành nằm trên giường có chút bất an, nói với Khương Ninh, "Đồng chí Khương Ninh, em ra ngoài đồng xem mẹ làm xong việc chưa, thuận tiện lấy cho mẹ chút nước với thức ăn nhé.""Lúc mẹ đi đã mang theo nước với thức ăn rồi, không cần em đi đưa nữa.
Bác sĩ Tào cũng mới học châm cứu, sao anh tin tưởng cậu ấy mà không tin tưởng em ?" Khương Ninh vừa hỏi vừa không do dự, lấy ngân châm bắt đầu châm cứu.Cố Thiêm Hành suy nghĩ cũng chỉ có thể nhịn đau.
Cô vợ nhỏ muốn xem anh như chuột bạch thử nghiệm cũng rất vinh hạnh.Tào Kiêu ngây ngẩn cả người, khiếp sợ nhìn Khương Ninh, "Chị tìm huyệt vị rất tuyệt diệu đó, vì sao chị không châm ở huyệt vị này?""Thật ra hai huyệt vị này châm cùng nhau thì tác dụng sẽ tốt hơn nhiều, còn giúp đả thông mạch máu trong người anh ấy." Khương Ninh vừa nói vừa tiếp tục châm cứu, theo như sơ đồ trong đầu cô, còn có kiến thức cô học gần đây.Lúc sau, Tào Kiêu thấy cô không cần dùng đến sơ đồ nữa, trực tiếp châm lên lưng cho Cố Thiêm Hành.Từ lúc đầu nghi ngờ sau đó khiếp sợ cuối cùng tin tưởng nể phục, cô gái này đúng là cao nhân sống ẩn dật nha.Châm cứu xong, chuyện tiếp theo sẽ do Tào Kiêu xử lý, Khương Ninh đi lấy nhân sâm với các thảo dược đã đào hôm nay cùng nhau sắc lên.Tào Kiêu cũng vì gần đây không có cách nào chữa lành cho Cố Thiêm Hành nên mới thử học trung y, kỳ thật anh không hiểu rõ lắm, chỉ là ba đã giao anh cho cậu nên cậu chỉ có thể tìm cách chữa ngựa chết biến thành ngựa sống cho anh ấy thôi.Trước đó còn cảm thấy Cố Thiêm Hành chịu thiệt, cưới một cô gái không xinh đẹp làm vợ, nhưng hiện tại sao cậu lại cảm thấy anh ấy kiếm lời lớn nhỉ.Tào Kiêu xử lý xong, thời điểm muốn trò chuyện cùng anh lại phát hiện anh ấy đã ngủ rồi hơn nữa còn ngủ rất ngon.Cậu cầm ống nghe kiểm tra phổi cho anh, hơi thở này rõ ràng không nặng nề với khò khè như trước kia.Thật thần kỳ.Nếu cậu không phải chính mắt nhìn thấy thì cậu nào dám tin tưởng, một cô gái mềm yếu vừa ly hôn lại học tập không giỏi sao có thể đột nhiên biến thành thầy thuốc giỏi như vậy.Tào Kiêu đi vào phòng bếp, Khương Ninh đang sắc thuốc.
Cậu nghe mùi thơm trong không khí, lại thấy nhân sâm lớn nằm trên bệ bếp, ánh mắt kinh ngạc không thể tưởng tượng được, "Khương Ninh...Chị....Nhân sâm chị đi đâu tìm được thế? Sao còn tươi mới như vậy?""Hôm nay chị đi lên núi đào được.""Đây là nhân sâm trên trăm năm, chị đào ở đâu? còn nhiều dược liệu tốt này nữa." Tào Kiêu rất kinh ngạc cùng khiếp sợ.Cô gái thật là một bảo tàng."Chắc do vận khí tốt nên tìm được nhân sâm, chị cùng anh Thiêm Hành tự mình đào về." Khương Ninh tỏ ra rất bình thường.Tào Kiêu nhìn cây nhân sâm nửa ngày, "Hiếm khi tìm được nhân sâm trên trăm năm, chị có thể bán cho em không?""Không bán, chị muốn dùng để bồi bổ cơ thể cho anh Thiêm Hành.""Bình hư như anh ấy dùng cây nhân sâm này quá đạp hư đồ vật, em sẽ lấy cây nhân sâm bình thường thay đổi cho chị không được sao?" Tào Kiêu cảm thấy chủ ý của cậu rất hay.Cậu nói xong chờ lâu vẫn không nghe Khương Ninh trả lời, ngẩng đầu lên liền thấy ánh mắt cô như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.Ánh mắt phảng phất như đang nói, "Sao cậu dám nói người đàn ông của tôi là bình hư, câu chán sống rồi sao?..
Bình luận truyện