Thông tin truyện
Tháng Sáu Năm Ấy Mưa Rơi
Tháng Sáu Năm Ấy Mưa Rơi
Quá hay
Đánh giá:
6.5
/10
từ 16
lượt
Tác giả: Nhất Bán Công Tử
Thể loại: 1x1, ABO, Bách Hợp, Đô Thị, HE Ngược, Niên Hạ, Showbiz...
Văn án:
Tháng sáu năm ấy mưa rơi...
Bạch Sanh từng có một hoài bão lớn, từng có một khát khao cháy bỏng, nhưng dần dần bị chính người nàng yêu nhất hủy hoại.
"Đừng để tôi nhìn thấy cô nữa, nhiêu đó là quá đủ rồi."
Nước mắt rơi xuống bao nhiêu mới là đủ?
Đau thương bao nhiêu mới hạnh phúc?
Giang Huyền Tranh vung tay giáng lên mặt Hàn Thuần một cái tát, lãnh liệt ánh mắt dán chặt vào nàng: "Hàn Thuần, chị xem thường Bạch Sanh cũng chính là tự xem thường mình, chị nhớ lại xem năm đó chị làm thế nào để được mọi người chú ý? Một vai diễn phụ thành công như vậy là do đâu? Chị bước lên được vị trí này là do Bạch Sanh dùng tất cả nỗ lực của bản thân để giúp đỡ chị, vậy chị kiêu ngạo cái gì? Nếu không có [Cách Anh] chị có thể đứng ở đây mà chê trách Bạch Sanh sao?"
"Trong mắt Hàn Thuần không chứa nổi một Bạch Sanh, nhưng trong tim Giang Huyền Tranh đều là hình ảnh của Bạch Sanh..."
Mưa rơi rồi, rơi ướt đẫm một con phố xa xôi nào đó. Một chiếc xe buýt chạy qua, nước bắn lên cao, bắn ướt đôi giày trắng của Bạch Sanh, ngay cả quần áo cũng dính đầy bùn đất. Gương mặt ấy chưa từng thay đổi, nước mắt ấy rơi xuống chưa bao giờ mang vị ngọt.
"Đồ ngốc..."
Giang Huyền Tranh nghiêng ô về phía Bạch Sanh, không ai đau lòng, nàng đau lòng, phải, nàng vì Bạch Sanh mà đau lòng...
Có lẽ trong mắt Bạch Sanh, Giang Huyền Tranh vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa trưởng thành, nhưng nàng không bao giờ biết được đứa trẻ đó sẽ có một ngày lớn lên.
"Bạch Sanh, nước mắt của chị không phải để rơi lúc đau khổ, mà là rơi lúc hạnh phúc."
Tháng sáu năm ấy mưa rơi...
Thể loại: 1x1, ABO, Bách Hợp, Đô Thị, HE Ngược, Niên Hạ, Showbiz...
Văn án:
Tháng sáu năm ấy mưa rơi...
Bạch Sanh từng có một hoài bão lớn, từng có một khát khao cháy bỏng, nhưng dần dần bị chính người nàng yêu nhất hủy hoại.
"Đừng để tôi nhìn thấy cô nữa, nhiêu đó là quá đủ rồi."
Nước mắt rơi xuống bao nhiêu mới là đủ?
Đau thương bao nhiêu mới hạnh phúc?
Giang Huyền Tranh vung tay giáng lên mặt Hàn Thuần một cái tát, lãnh liệt ánh mắt dán chặt vào nàng: "Hàn Thuần, chị xem thường Bạch Sanh cũng chính là tự xem thường mình, chị nhớ lại xem năm đó chị làm thế nào để được mọi người chú ý? Một vai diễn phụ thành công như vậy là do đâu? Chị bước lên được vị trí này là do Bạch Sanh dùng tất cả nỗ lực của bản thân để giúp đỡ chị, vậy chị kiêu ngạo cái gì? Nếu không có [Cách Anh] chị có thể đứng ở đây mà chê trách Bạch Sanh sao?"
"Trong mắt Hàn Thuần không chứa nổi một Bạch Sanh, nhưng trong tim Giang Huyền Tranh đều là hình ảnh của Bạch Sanh..."
Mưa rơi rồi, rơi ướt đẫm một con phố xa xôi nào đó. Một chiếc xe buýt chạy qua, nước bắn lên cao, bắn ướt đôi giày trắng của Bạch Sanh, ngay cả quần áo cũng dính đầy bùn đất. Gương mặt ấy chưa từng thay đổi, nước mắt ấy rơi xuống chưa bao giờ mang vị ngọt.
"Đồ ngốc..."
Giang Huyền Tranh nghiêng ô về phía Bạch Sanh, không ai đau lòng, nàng đau lòng, phải, nàng vì Bạch Sanh mà đau lòng...
Có lẽ trong mắt Bạch Sanh, Giang Huyền Tranh vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa trưởng thành, nhưng nàng không bao giờ biết được đứa trẻ đó sẽ có một ngày lớn lên.
"Bạch Sanh, nước mắt của chị không phải để rơi lúc đau khổ, mà là rơi lúc hạnh phúc."
Tháng sáu năm ấy mưa rơi...
Truyện cùng tác giả
Thể loại truyện
Truyện Đang Hot
Ngày
Tháng
All
Bình luận truyện